Chu Tiêu Tiêu, cô giáo gương mẫu tại nhà trẻ, trời sinh luôn tươi cười. Đi làm từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, trải qua cuộc sống hết sức bình thường. Cho đến một ngày, Tạ Tinh Từ nhảy qua tường nhà trẻ, dọa khóc các bé con, trời xui đất khiến cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô. Sau đó, người kia còn tỏ ra huênh hoang: "Biết tôi là ai không?" Chị Chàng trai nói rằng cậu vẫn khỏe mạnh, học giỏi và đã có bạn gái mới. Cô gái cảm thấy mọi thứ như đều đảo lộn, dù biết đó là điều tốt nhất của Chàng trai. Cô cố quên Chàng trai, nhưng ko thể. Cô gái trở nên tuyệt vọng, mệt mỏi và hay khóc . Một đêm, khi Cô gái đang khóc, thì có tiếng chuông điện thoại. Đầu dây bên kia là tiếng của Chàng trai : Ngược lại, Phó Tra hồi trước dù thích cô chị nhưng cực kỳ nhẫn nhịn, không làm gì quá lố hay ít nhất là làm không rõ ràng. Mình đặc biệt thích tính cách yêu hận rõ ràng này của nu9, mình nghĩ nếu mình là nu9 thì khi đc Phó tra đối xử tử tế mình sẽ tha thứ và Diễn viên: Nanami Misaki. Bí mật chơi cô vợ sắp cưới của hàng xóm cực dâm Nanami Misaki, con chó này, sao mày dám địt vào mặt tao đâu có đâu thầy, hihi, thầy cái tổ cha mày, đi học đê thầy chở con đi với thầy, à thôi, thầy lại nhớ tên của thầy thì bỏ bố con, hihi, hihi Chị hàng xóm với quần lót dây Anh quay cho bạn coi à. 16 views 77%. Cô bạn thân lênh láng nước. 10 views 83%. Bữa tối ngọt ngào của anh Xả đồ cùng em yêu. 21 views 100%. Em mút mê mẩn với chim to. 3 views 100%. Sexthu chơi nhau kiểu Doggy. 1 views. Tiktok sex Sextop1 Vlxx Tuoi69 Sexviet C6HJ. Lúc này nó với chị đang dạo ở Lotte chờ suất xem phim. Hí hi là đi coi Xác ướp á mà, tại nghe nói phim " dễ thương" lắm! Cơ mà suất chiếu còn cách gần 2 tiếng, mắc gì đi coi đông dữ vậy k biết, đành rằng, đi dạo siêu thị cũng ổn!😃Nó vui chứ, tại đơn giản đâu dám buồn, cơ mà có lúc vẫn hay nhăn nhó, vì sao?Haizzz thiệt tình thì cái mông nó cũng chưa có hết đau hẳn đâu nên lười lắm, một tuần nay sinh hoạt khó khăn nên là bữa giờ cứ nằm nhà đọc truyện, chơi game thôi, chị cũng chìu luôn cho đến lúc chị thấy mặt nó muốn có nọng luôn rồi nên là lôi nó ra ngoài chơi cho bằng vòng vòng từ đồ ăn thức uống hay quần áo, mỹ phẩm ngoài ăn vặt vãnh ra cũng k thấy hai người mua gì cả, đơn giản là vì k thiếu, mà hơn nữa nó cũng đang tiết kiệm lát đến chỗ shop giày chị nắm tay nó dẫn vào, hỏi nó thích kiểu nào chọn để thử, và cũng cười bảo là muốn mua giày đôi mai mốt đi tập gym với chị nữa, nó hơi khó hiểu, thấy lạ lạ nhưng cũng cười cười, ok thôi, vì nó cũng thích giày lắm lắm, nên hồn nhiên chọn chọn mà k màng nghĩ ngợi sâu xa... giày đôi!?!Cơ mà...Phong cách ở cửa hàng giày theo kiểu tinh tế yêu đồ gỗ, tất cả đều là gỗ tôn vân bóng loáng, đương nhiên bộ ghế thử giày cũng vậy luôn, không gian thật dễ chịu và ấm áp à!Mà chỉ xui xẻo cái là, ghế ngồi thử giày bao giờ cũng thấp nên là cái động tác ngồi ghế gỗ mặc quần jean lọ mọ mang mang buộc buộc một đôi giày trong hoàn cảnh của nó thì có thể gọi là éo sự là quá éo le cho cái cảm giác đau mà không thể than vãn hay biểu hiện cảm xúc, vì chẳng lẽ để cho mấy chị nhân viên thấy mình cứ nhấp nhỏm nhăn nhó? thật k tế nhị gì cả, và chắc hẳn mấy chị đẹp đó sẽ hiểu lầm và cười nó bị bệnh "trũy" mất thôi, bệnh "trũy" à??? Nó tự thấy mình là một thanh niên sinh hoạt lành mạnh lắm!Đã vậy, nó chỉ còn cách phải nhăn răng giả vui vẻ khi mua món hàng yêu thích, vậy nên nó phải cam chịu cười hề hề mà xỏ nhanh đôi giày rồi đứng lên, dõng dạc- Chị ơi, đẹp ghê nè! e thấy đôi này đẹp nhất rồi, mua luôn nha, k cần thử nữa...😊- Màu hồng bánh bèo quá cô nương? Bỏ ra đi, thử đôi này coi!- chị cầm sẵn đôi giày màu trắng vừa lựa được đưa cho Thôi...- nó gượng gượng, gãi gãi đầu, mắt thì khẩn khiết...Chị cười, một người thông minh và "từng trải" như chị thì làm sao k hiểu ra vấn đề chứ?- Màu hồng thật sự k hợp!- ... nó đứng đó đẩy đôi giày ra khỏi chân, thầm rủa chị ác lắm, còn giả bộ thấu với chả hiểu!Nhưng mà chưa đợi nó oán xong đã thấy chị cúi người xuống, nhắc chân nó lên xỏ vào đôi giày, rồi cột dây, thuần thục và từ tốn, hết sức nhẹ nhàng từng chiếc một, nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy ngắm nhìn lựa chọn của mình- Tôi nói rồi, e chẳng có gout thẩm mĩ gì cả, còn phải theo tôi học hỏi dài dài!!! - chị đứng dậy phủi phủi tay, ra vẻ đắt ý lắm!Au haizzz đúng thiệt là con người tự đại mà...😜😜😜- Dạ!- đơn giản vì nó hok biết nói gì, đẹp thiệt, nhìn giá thì biết, 5tr490k, còn đôi kia, 2tr990k, bảo sao k khác?nhưng quan trọng cái làm nó không biết nói gì là cái khác...- Umh! Thôi tính tiền nha!- -Xong đi xem phim, trời ơi ghê gần chết!Mấy đoạn Zombie cứ đột ngột nhảy ra nó giật thót, nắm liền tay chị trong 0,03s, chị cười ha hả bảo không ngờ cái đứa cứng đầu phong cách ăn mặc phóng khoáng menlỳ vậy mà nhát cáy, nó oán thán buông tay, mà chưa đầy 1p sau, kịch bản liền lặp lại. Aizzz, khổ thân!- -Về đến nhà chị vẫn nhìn nó mà cười- Cười quài, thì thấy ghê e giật mình tí thôi, phản xạ tự nhiên mà!- nó tự ái quá ngồi phịch xuống sopha, rồi cũng chính nó nhảy dựng lên, chu cha ơi NGU, đau chảy nước mắt hà, bộ lót đệm sáng nay chị mang đi sấy rồi còn đâu???Au Ủa than chi, phản xạ tự nhiên mà...?- Nè, con gái con lứa! Có sao không hả?- tưởng chị sẽ thêm cười nhạo, ai dè chị liền ngưng cười luôn, nghiêm túc sốt sắng bay lại quan Đau lắm cô! - tay rối rít Umh biết rồi, thôi lên đây xức dầu cho!- -*^*-//Trên phòng- Aaa... nhẹ nhẹ, nhẹ nhẹ lại cô!!!- Bầm quá trời nè, ráng chịu đau xíu!- Bữa cô giận e lắm hả?- Dĩ nhiên... mà giờ hết rồi, sao hỏi vậy?- Thì giận em nên mới đánh ác như vậy, bữa giờ vẫn chưa hết nữa... hức!!!- Vầy mà ác gì?- Trời, vầy mà cô nói hok ác nữa! Mà cô đánh ngta k à, chứ cô có bị đâu mà biết được chứ!!! - nó lẫy á!- Chắc tự dưng tôi rảnh lên lôi e ra đánh hả? Ủa mà ai nói e tôi k bị đòn?- đang thoa chị véo mông Á đau! Huhu...- Bị nhiu đây mà than hoài, em còn thua tôi xa lắm... tôi mà bị, là bây giờ vẫn chưa thể ung dung đi siêu thị xem phim như e đâu!Nó quay lại xoa cái mông thơm dầu, đồng thời chu mỏ, mắt nhìn chị chằm chằm- Chị đang nói thiệt hả???- Nhiều chuyện! -chị liếc nó cái, - Nằm quay lại coi!!!- - End chap này nha- *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để thật ra chỉ tạm thanh tỉnh trong cái lúc đó, chứ thật sự, nốc gần 2 chai thì ai mà tỉnh nổi, huống hồ là lần đầu tiên uống lúc càng nên lúc trên xe cô lại gục rồi, nhịn lắm về đến nhà lại nôn đầy ra, người làm ngủ hết rồi, mà nếu có thức, chị cũng bảo để đó, để cho cô xem cô bê bối ra sao. Đêm đó chị cô phải hầu hạ cô thay quần áo, lau người, chốc chốc phải dẫn cô vào nôn Thật là tức đến điên mất!Lúc thay quần áo cho cô, chị lật cô lại nằm sấp trên đùi mình, tức giận đánh liên tiếp mấy chục phát vào mông- Hôm nay tôi hầu cô, cô giỏi lắm, ngày mai chuẩn bị mông đi, tôi lại " hầu" cô tiếp!Rồi chị về bên phòng tắm rửa thay lặng lẽ mở mắt ra, vẫn còn một tí tỉnh táo, đủ để cảm nhận tất cả, xoa xoa cái mông nóng rực, lòng khóc thét- Lần này chọc điên chị hai như vậy, chính là không ai cứu được, ngày mai, thế nào cũng bị đánh chết rồi!😭😭😭- -" Ngày mai" đã đến!Sáng 10h cô đã lót tót dậy, phi ngay xuống dọn bãi chiến trường lúc tối mình gây ra, xong xuôi lại bay qua làm bữa sáng, món mà chị hai cô thích nhất cô hôm qua quá mệt mỏi, suốt đêm chờ cô, đã vậy còn phải đi giải quyết hậu quả cho đứa em trời đánh, về xong phải hầu hạ nó các các kiểu, vậy nên ngủ đến hơn 11h mới xuôi bước xuống cầu thang thì thấy ai kia đang cuốn cuốn mì, nhà lại sạch sẽ thơm tho rồi, hừ!!! Siêng năng dọn dẹp, lại còn nấu spaghetti mua chuộc tôi à? Đừng tưởng ngoan mà tôi tha!- Chị hai! Dậy đúng lúc ghê, em nấu mì cho chị nè!- Umh... cho ra đi!- chị cô mỉm cười. Hihi có miếng hi cô dọn mì ra, thơm phức, đẹp mắt, trông thật ngon au nấu món này hơi bị ngon!!!Chị cô ngồi ăn rất ngon miệng, cô cũng vui vẻ ngồi ăn ngon lành cho đến khi- Ngon lắm, còn tưởng phải để bụng đói mà đánh người, giờ no bụng rồi, không cần lo Chị ơi...- sớm đã biết chị không tha, nhưng mà cũng đừng nên nói ra như vậy, đau khổ lắm a!- Có gan làm có gan chịu, chị lên lầu trước, ăn xong dọn rửa luôn nha! Chị chờ em trên phòng, hôm qua em gan lắm!- Dạ...! Huhuuuuu....- Oan ức ai mà khóc? Tôi chờ cô hôm qua đến giờ rồi, đừng để tôi mất kiên nói rồi chị dậm bước lên cầu nuốt thật chậm thật chậm từng sợi mì, rửa thật kĩ thật kĩ từng cái đĩa, cũng không thể kéo dài thêm được nữa, hít một hơi sâu cam chịu bước lên đang ngồi trên giường, chăm chú làm gì đó với cái laptop đặt trên vừa mở ra, chị chẳng thèm nhìn cô mà chỉ thẳng vào góc tường- Thảm để sẵn rồi đó!Cô nhìn tấm thảm gai nhựa một cái rồi qua đó quỳ xuống, tay vòng lại ngoan một tiếng trôi qua, chị vẫn không đoái hoài tới cô, mặc cho cô thút thít mà chị tắt laptop, mở tủ lấy ra cái dây nịt da bản to, bước qua chỗ cô ra lệnh- Đứng thẳng dậy tôi hỏi tội cô!Cô nức nở đứng thẳng dậy, đầu gối hằn chi chít vết gai, đau nhức, mặt vẫn đứng úp vào tường, tay khoanh lại, cái mông quay ra thật vừa tầm tay cầm thắt Còn không cởϊ qυầи?- Chị ơi đừng mà, xấu hổ l...Chát... chát... -Xấu hổ nè!Chưa nói xong đã ăn ngay hai dây lưng vào mông. Cô xoắn lên đưa tay cởi ngay cái quần jeans, cả qυầи ɭóŧ Chị ơi... em cởi rồi... em biết lỗi rồi... hức!- Hôm qua đi đâu?- Dạ đi barChát... chát... - Đi bar chơi bời!Thắt lưng vung lên, cô đau Đi đến mấy giờ nhỉ???- Dạ... 3... 3 giờ sáng...Chát...Aaaa! Huhu- Giỏi ghê! Đi thâu đêm nè, Chát... chát...- Đi đã hỏi chưa? Còn dám lấy xe, đã hỏi chưa? Chát... chát... Có GPLX chưa, hả? Chát... chát... chát..Chị tức giận quất một loạt roi đau điếng, cô nhỏ đau oằn mình khóc nức nở chẳng dám xoa, chỉ biết luôn miệng xin Đã vậy còn uống rượu, hả, xỉn tới mức đó? Nói, uống hết bao nhiêu? Chát... chát... Dạ... hức... dạ gần... hức... 2 chai... Chát... Aaa!- 2 chai rượu! Chát... chát... uống 2 chai rượu nè! Tôi đi mấy bữa, ở nhà ăn gan trời mà!Chát... chát chát! Aaa... hưh..huhuChị càng đánh càng dữ tợn, dây da cứ quất chan chát vào mông, từng lằn dây hiện rõ, sưng phù lên, chị vẫn không hề dùng Nín ngay! Kể ra từng tội một, từ mình định số roi xứng đáng, nhanh chát... Aaa- Dạ... huhu... em đi Bar không xin phép... đánh 30roi... hứcChát...aaa...huhu- Được, tiếp!- Em dám lấy xe của chị mà không hỏi, gây ra tai nạn, nên đánh... hức.. đánh 50roi... huhu...oa- Đi đến gần sáng thì tính sao?- Dạ... hức... đi trễ như vậy đáng đánh, hức... đáng đánh 30roi... huhuhu chị ơi... huhuChát... - roi lại cứ dán lên đau điếng- còn khóc à!? Còn tội gì nặng nhất nữa?Chát... chát... AaaNãy giờ bị quất liên hồi gần 40roi, chị đánh rất mạnh, cái mông đỏ chót, sưng vù lên bắt đầu đứng k yên, chân quẫy đạp cho bớt đi cái nóng Dạ... huhu... tội uống rượu, uống rượu xay xỉn bê tha... đáng đánh... hức... huhu... đánh cho 50roi... 50roi mây...Huhuhu...oa...- Tổng cộng tất cả là bao nhiêu?- Dạ tổng cộng là... hức... là bị đánh 110 dây lưng và 50roi... hức... roi mây...Hức... chị ơi em biết lỗi rồi, chị ơi...Cô khóc nức nở khi nghĩ về trận đòn, xoay ngưòi lại tay xoa mông hết cỡ, xong lại níu tay chị xin lỗi rối rít. Nếu chị mà đánh bao nhiêu roi này, chắc là cô nằm liệt giường luôn Không xin xỏ, rõ chưa?Đi qua giường nằm chuẩn bị, tôi lấy roi bước qua mà chưa xong thì xác định!Chị để cái dây lưng trên giường rồi bước qua tủ lấy ra một cái roi mây, vừa dài vừa to!Cô bên này cố gắng xoa mông, cứ ôm chặt mông đến lúc chị qua- Bỏ tay ra, nằm ngay ngắn!- ...cô lắc đầu nguầy nguậy, tay vẫn khư khư bảo vệ cái Hoàng Khánh Chi- chị giọng gằn lên bực Dạ! - cô biết chị giận, lên tiếng, đồng thời cũng lập tức buông tay ra, thìChát.. chát.. chát.. chát chát..Một loạt roi rơi xuống đôi mông đỏ sưng vù, nay vắt thêm mấy lằn roi đỏ rực cộm lên. Đáng lẽ đánh bằng dây lưng trước, mà nó chọc chị giận, chị cầm roi mây quất nhiên mấy roi đó không tính, chị quăng cái roi mây xuống giường, cầm cái thắt lưng đặt lên mông nó- Tôi đánh nhớ đếm cho kĩ, tôi hỏi tới đâu không trả lời được thì tăng 10roi nghe chưa?- Dạ!VútttttChát... chát...... chát... chát..Chát... chát... chát chát chátAaa...HuhuhuVúttttttChat... chat...chat...chatChat...chat... chat chat chat......Cứ như thế roi vang lên đều đều, chị đánh rất mạnh, cô nức nở khóc, chưa bao giờ chị giận như Bao nhiêu roi rồi?- Dạ 38roiVúttttChát... chát... chát... chátChát... chát...Chát... chát chát chát...- Bao nhiu roi?- Hức... dạ... hức, dạ ơi chỉ mới hơn một nữa số dây lưng, chỉ nghĩ thôi mà cô đã thấy mình không đủ sức khóc cứ vung roi mà quất vào đôi mông run lẩy bẩy kia, không chút nương rượu, say bét nhè còn lái xe, có chuyện gì xảy ra chắc chị chết luôn. Vậy nên thà để chị đánh cô không xuống được giường còn hơn để cô ra ngoài lụy tình con ngta rồi hành hạ bản thân như vậy. Ừ, chị biết nguyên nhân hết chứ, chị tra hỏi mấy cô bạn của cô bắt nói ra hết để chị còn tình chứ gì, chị đánh lần này cho cô biết cái nào đau hơn, nên sống là vì cái Bao nhiu roi, có đếm không?- Dạ... có, đã đánh... đánh 105 thắt lưng!VúttttChát... chátVútttChát... chát chát Nằm ngay ngắn lại, kê gối cao lên!- Chị ơi... hức... đau lắm cho em nghỉ xíu,... cho em xoa mông... xíu đi!- Nằm im! Không xoa không nghỉ gì hết! Đi chơi có xin không? Lấy xe có xin không? Bây giờ còn dám xin???- Huhuhu... cô chỉ biết nằm im thật ngoan ngoãn, nước mắt ướt hết ga hết cầm cái roi mây lên, nhịp nhịp lên mông nó- Hoàng Khánh Chi- Dạ... hức... dạ em nghe... hức!- Biết lỗi chưa? Còn tái phạm nữa hết?- Dạ em chừa rồi, em xin lỗi... hức... xin lỗi chị...- Nâng mông cao lên, 50 roi mây!ChátAaaa...Cái mông sưng tấy căng phồng bị quất một roi mây thật sự là đau điếng, một lằn rướm máu nổi trên mông, cô bật dậy ôm cái mông, nhảy ra khỏi giường- Chị ơi! Chị ơi em xin lỗi, em không chịu nổi nữa, chị ơi tha cho em... hay là... hay là... hức. cho em nợ đi chị! Hức... hức...- Cúi xuống nằm ngay lại, nhanh lên!- Không mà- cô lắc đầu nguầy nguậy, tay che cái mông đã không còn chịu không nói gì nữa, thoắt lại nắm tay cô đè lên giường, cô lại lôi cái mền che lên mông, khóc nức nở, gào thét, van xin...- Tôi cho em cơ hội cuối cùng, đếm đến ba, tự mở chăn ra nằm ngay ngắn lại, hoặc là tôi trói cô lại!Một...Cô vẫn nằm đó càng nức nở Chị ơi, huhuh... chị ơi nhẹ tay!Cô mở cái mền ra, đã nằm lại ngay ngắn, chị sẽ không tha, cô chỉ còn nước ngoan ngoãn mà chịu chát chát chátVút... chát chát chátVút... chát chát chátChị quất tốc độ 5s 3 roi, cách 5s lại tiếp 3roi. Cái mông đầy lằn rướm máu rải chát chát chátVút... chát chát chátVút... chát chát chátMông cô run rẩy, có những lằn roi chồng lên nhau chảy chátVút... chátVút... chátNhững roi kế tiếp chị quất mạnh từng roi, cố gắng k để trùng nhau nhưng k thể, vì mông cô lúc này như quả hồng chín vậy, quất chỗ nào cũng sẽ bật Còn bao nhiêu roi?- Dạ... hức... còn...Cô không đếm 10roi cuối cùng, đếm to lên, roi nào không đếm đánh lại 2 thở hổn hển, gật đầu, nước mắt tuôn như chát... aaa...mộtVút... chát... Aaa....hai......Vút...chat... bảyVút... chat chat... tám... Aaa... chínVút... CHÁT... Aaa... mười... hức... em xin lỗi, em sai rồi, sẽ không tái phạm cùng, cô thiếp đi với cái mông be bét roi. Chị đã nói rồi, đánh nát mông, tức là mông phải nát. Chiều lái xe qua được bên nhà thì cũng đã gần Nhã Kỳ - đại tiểu thư nhà họ Hoàng đang trầm mặc mà thưởng thức một bàn đầy thức mặc? Aizzz, k phải kiểu lạnh lùng băng lãnh cho kool ngầu gì đâu, chỉ là hôm nay tâm trạng k tốt nên ăn cũng chả vào, cứ nhìn món này món nọ, định gắp rồi lại không muốn ăn, Hoàng ba dạo này cứ giao gần hết chuyện làm ăn cho cô quản, quyền lực dữ lắm, cơ mà mệt muốn đứt hơi đi a, còn ông già? coi như truyền ngôi mà đi du hí châu Âu cùng ma ma đại nhân mất rồi. Hiếm có một ngày nghỉ, thì sáng nay lại phải đi giải quyết chuyện với lão Huỳnh, mà đầu dây mối nhợ, hẳn phải cảm ơn tam tiểu thư " thân yêu" nhà A! Chị hai, em gái đã về! Xin chào a!Tiếng nói thanh lãnh cố ý cường điệu hóa đó chẳng phải của ai khác ngoài đứa cái đứa giảng viên chưa nên người Hoàng Khánh Chi thì của ai đây? Vác cái mặt về đây chọc tức cô à? Nhắc càng thêm là tức, trong khi cô thì phải quản lí cả cái tập đoàn, mấy cái nhà hàng, thêm cả chuỗi vũ trường khắp thành phố X mệt bở hơi ra, ôm đồm công việc từ lúc còn chưa ra trường, chẳng qua là để cho đứa em cô k bị trói buộc, được theo ngành mong muốn, có thời gian vui chơi mà k phải nhức óc như vậy. Nhưng mà, đến lúc công việc ổn thỏa, lại giao cho nó 3 cái vũ trường bảo tập tành quản lí thì xem ra lại chọc tức cô hơn, cứ dăm ba bữa lại phải đích thân cô đi giải quyết hậu quả, chẳng có thời gian nghỉ nay lếch xác về? Ừ, tôi chờ cô cũng lâu rồi a!- A, chị hai, lại kén ăn sao? Cơm canh sắp nguội hết rồi nha! Vừa hay e cũng đang đói muốn chết, để e bồi chị nha!Lúc nói ra câu này thì Gia Chi tiểu lão sư đã yên vị trên cái ghế đối diện Nhã Kỳ mặt than, vờ như vui vẻ thản nhiên mà chờ chén đũa từ a Thanh Tú, bỏ chén lại chỗ cũ, nó muốn ăn tự lấy đi!Mắt thấy tiểu quỷ vô tích sự còn giả vờ không có gì cứ huyên thuyên mà còn vô tư đón nhận cái chén giao tới, Nhã Kỳ đại tiểu thư cô tức giận chặt này Khánh Chi tiểu lão sư có chút sợ, aizz dù người ta có lỗi thì từ từ rồi hẵn,...😭aizzz... dù sao người ta cũng lếch cái thân tới đây rồi mà, để cho em gái mình yên ổn ăn một bữa cơm gia đình cũng k được hay sao đây?Thầm oán, nhưng cũng nhấc cái mông lên tự tìm cái chén, tự mình xới cơm, đói rồi a!- Chị hai, ăn miếng vú dê cho nó bổ... *** nè! - cô vươn đũa gắp cho chị một chút thức ăn, lại xấu xa cười thì đói, nhưng mà phải có tôn ti trật tự, lễ phép gắp cho chị một phần thức ăn bổ dưỡng bày tỏ thành ý, mặc dù có chút thâm ý!Au " *** " chính là v- ế - u, nghĩ thôi chứ k dám nói đâu, mà chắc người kia cũng tự hiểu😜😜😜 chị hai, ăn cho bổ vếu nha!😄😄😄Thanh Tú nhịn cười đứng đó, dám móc ngoáy cô chủ, cũng chỉ có cô ba!- Thanh Tú, lên nghỉ sớm đi, chỗ này lát có người dọn Kỳ nhìn nhìn cái chén rồi lại nhìn nhìn tiểu quỷ kia, mặt đen lại, ừ, ăn, ăn cho no chứ!Một chút tôi cũng bồi cô ăn no nha!Thanh Tú đi lên rồi chỉ còn hai người ngồi ăn, Chi tiểu lão sư vui vẻ gắp cái này cái nọ cho Kỳ tỷ, thỉnh thoảng lại chọc mấy câu, ăn lườm ăn liếc ngọt xớt, dù vậy, Kỳ tỷ trong lòng cũng k còn thấy mệt mỏi nữa, thong dong mà vất vả chị rồi, bồi chị ăn chút, chọc chị một chút, mặc dù lát lại bị đòn thêm chút cái tật lớn k chín chắn, mà cũng đáng mà, chứ để chị công việc ngập đầu rồi "xùy chóetsss" thì làm sao a, nếu vậy thì k ổn rồi, sao này còn ai giúp cô giải quyết hậu quả nữa đây!- Cảm động quá? Thương tôi như vậy sao không chín chắn giỏi giang một chút cho tôi nhờ? - chị ăn hết một chén cơm, thản nhiên mà đưa cho người Chị à, chị biết e k thích kinh doanh làm bà chủ này nọ mà? Hơn nữa mấy chuyện xảy ra đó, cũng là tai nạn thôi mà...- Ít thôi...- Ăn nhìu chút mới tốt!- cô ém thêm muỗng cơm rồi đưa lại cho chị!- ...!- - Tôi no rồi, lên phòng trước! Trước phạt cô dọn sạch sẽ chỗ này!- Dạaaa chị hai!Aizzz, chị tắm cho mát một chút đi nha!- -Hoàng Nhã Kỳ lên phòng trước tắm rửa, xong ra lại liền xách laptop lên giường ngồi kiểm tra một vài việc. Lòng suy tính hôm nay phạt Gia Chi làm Chị, em tắm cái nha!Cô ôm đồ bước vào phòng chị, hôm nay bản thân đánh người cũng tốn mồ hôi, lại là thiết nghĩ trước khi chịu khổ sở cần tận dụng chút thoải mái bây giờ mà tắm rửa sạch sẽ, chị cô hôm nay k có tức giận, nhưng theo quy tắc, chắc cô hôm nay sẽ khổ sở không nhẹ, nhất là vì k phải một lỗi, mà là dồn từ bữa giờ mà hôm nay mới lại về báo Sao k tắm bên phòng? - chị ngẩng đầu, cười hỏi. Cô cong môi, giọng như nhõng nhẽo- Tranh thủ còn đi ngủ, lâu lâu mới về muốn ngủ cùng chị a!- Chứ không phải sợ nhiều tội quá lát không lếch về phòng nổi à?- Hì... - cô chẳng biết nói gì chỉ có thể cười hòa hai à, lếch thân đến đây là em biết phận em hôm nay rồi, không cầu chị nhắc. Chỉ là người ta là thật tâm muốn cùng chị ngủ, đừng có nghĩ người ta như vậy chứ?Lỗi cũng k phải ngta trực tiếp gây ra, chị nỡ... sao!!! Đây là một chap dài đặc biệt, các bạn từ từ đọc!!!!- -💝💝💝💝- -VútChátAaa... hức...VútChátAaa... hức... đau...huhuhuVútChátĐau... aaa...em đau quá... Kỳ...hức... đau... em đau...VútHức... hức hứcChat... cho khóc này....Đau, đau đừng đánh nữa mà..Ở trên chiếc giường xa hoa êm ái trong căn phòng sang trọng của Hoàng Nhã Kỳ, một cô gái dáng vẻ vô cùng khả ái nằm ở trên đó. Điều đáng nói là cái dáng nằm nó hơi mang tính chuyên môn nghệ thuật, cụ thể là nằm sấp vểnh đôi mông kiêu ngạo hơi cao lên, ở dưới hông lót một cái gối vải nhung màu đen huyền bí in hình Doraemon đậm chất trẻ con tự hỏi stylist nào gu lạ-???, hai tay cô gái khoanh đằng trước rồi gục đầu lên đó, hình như au còn nghe cô bé đang cất tiếng cười "hức... hức... hức..." thì phải, mà điều đáng nói hơn chính là hạ thân cô gái ấy thì hoàn toàn nude, chân khép chặt che giấu nơi riêng tư e lệ mà lại gián tiếp khoe ra một cặp giò thật dài thật thẳng thật mĩ và một đôi mông tuy nhỏ nhắn nhưng rất đầy đặn và thập phần kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nếu so sánh đó như một bức tranh trong sáng của một họa sĩ tài ba vẽ về một loài hoa nào đó, umh ví là hoa bưởi đi, thì trên tuyệt tác hoàn mĩ đó còn điểm thêm vài nét chấm phá đỏ đỏ hồng hồng như nắng chiều rực lên trước lúc phai tàn vào buổi hoàng hôn vậy, những đường mây đỏ vắt ngang một nền trời đỏ, xung quanh là những áng mây tía dần tan như màu bầm của rượu, nếu rượu làm người ta say, thì cảnh sắc đó lại càng làm người ta say vì sự mỹ của nó, mỹ đến mức làm người ta rơi lệ. Từ đó trong từ điển có thêm một tính từ " mỹ lệ"....Có hơi lạc đề, vòng về chuyện người khóc, một người thập phần âm lãnh- Phương Thanh Tú, em có chịu nằm yên ổn không? Có tin lần này tôi trói em lại thật không hả?- Đừng mà, em nằm im, hức... nhưng em đau lắm! Kỳ...Hức... ứccc... tha...VútChát... tha nàyOa...huhuhuVútChát... la giờ biết đau mới xin này!VútChát... tôi không đánh thì em liền cắn răng để cho người ta đánh chát... giấu tôi để cho người ta ăn hiếp này!Oa...oaHuhuhuCàng đánh càng khóc, mà càng khóc lại càng la nàyVútChát... khóc nàyVútChát... yếu ớt còn làm càng này!Cô gái vẫn cứ khóc, vẫn cứ nắm chặt gra giường mà hứng chịu từng nhát roi vút xuống đôi mông sưng cao còn đang run lẩy bẩy của biết Nhã Kỳ rất yêu thương cô, chị ấy có đủ tình yêu và quyền lực để bảo vệ cô, nhưng cô không muốn làm tổn hại đến chị ấy dù chỉ một như chị ấy, dĩ nhiên có rất nhiều người thầm yêu, thậm chí là công khai yêu, một trong số đó có một vị thiên kim của một băng nhóm giang hồ có tiếng tăm, vậy nên dễ dàng tra ra mối quan hệ không bình thường của cô, lấy đó uy hiếp cô, còn lấy thực lực mà ăn hiếp cô, còn nói với cô nếu cả gan dám đi tọc mạch với Nhã Kỳ thì sẽ cho đàn em phá rối việc làm ăn của Nhã Kỳ, ả dọa cô rằng dù người có làm ăn lớn cũng không có gan đùa với xã hội lần, cô về nhà với bàn chân sưng, cô nói cô không cẩn thận bị vấp đó Nhã Kỳ gõ đầu cô bảo cô hậu nữa, cô về nhà với cánh tay bó bột, một lí do không thể nói hai lần, cô bèn nói cô không may đi ăn bánh tráng trộn lề đường gặp dân phòng dí, mọi người hấp tấp chạy đụng cô đó Nhã Kỳ đã khoanh tay cảnh cáo cấm cô ăn mấy thứ hàng rong nữa. Cô e sợ cúi đầu, không nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của người lần thứ ba, là hai ngày kia lại dí cô vào một bức tường ở tít góc hoa viên của sân trường, cô thì sợ hãi nhưng cũng nhất quyết không kêu khóc bù lu bù loa, có lẽ vì thế mà tụi nó càng ghét cô. Tụi nó nắm tay cô bẻ ra sau lưng, một đứa lại đá vào chân cô. Lần này không đơn giản, nhỏ tiểu thư đàn chị bảo đàn em giữ chặt cô lại, để ả tát vào mặt cô, cô nhắm mắt, cô không sợ đau, cô chỉ sợ không biết lấy lí do gì che giấu Nhã Kỳ nữa, té kiểu gì để in lại dấu tay trên mặt đây?Lúc cô cắn môi nhắm mắt mà chờ đợi cái tát giáng xuống thì thật lâu không thấy động tĩnh, chỉ thấy mấy cánh tay ghì chặt cô dần buông ra, rồi cô ngửi được mùi Lavender dễ chịu, rồi cô nghe tiếng con nhỏ kia ấp úng mà cũng hoảng sợ- Nhã... chị... chị Nhã K... aaaaaCô mở mắt ra, chỉ nghe " Rốp" một phát cùng cảnh ả ôm lấy cánh tay của mình mà dựa lưng vào tường nói không ra tiếng, nước mắt cứ không kềm được mà ồ ạt rơi sau đó là tiếng nói âm lãnh của người mà cô rất đỗi quen thuộc, cũng là người mà cô luôn nghĩ đến trong những lúcbị người ta ức hiếp- Đây là cảnh cáo các người dám vuốt râu hùm, về hỏi cha cô Hoàng Nhã Kỳ là ai. Một lầncảnh cáo duy nhất, nếu còn để tôi biết một lần nào nữa các người đụng đến em ấy thì đừng trách tại sao biển xanh lại Dạ, dạ biết! Xin lỗi Kỳ tỷ!Bọn nó run sợ đứa kéo đứa dìu nhau vắt chân chạy. Tuy rằng không biết vị này thực lực thế nào trong thế giới ngầm, bởi tụi nó chỉ biết đến Hoàng Nhã Kỳ là một thương nhân tiếng tăm gia thế hùng hậu, nhưng mà nhìn cái khí chất âm lãnh đó, lời nói bá đạo không kiêng nể đó liền biết ngay không tầm nó chạy rồi, còn lại đó Thanh Tú đứng bặm môi nhìn người kia bằng đôi mắt đáng thương, cô giờ phút này muốn chạy đến ôm chầm người ta mà òa lên khóc cho thỏa bao tức tửi, nhưng mà nhìn cái khí thế đó, cô không còn miếng gan tên vệ sĩ to lớn cường tráng vẫn đứng chắp tay ở đó đợi lệnh, Kỳ đại Boss khoanh tay nhàn nhã- Hai người dắt cô ta ra xe!- Em, em tự đi được! - cô ấp úng nói, làm vậy giống áp giải tù nhân quá không, hơn nữa mấy tên to con bặm trợn này, cứ hơi ghê ghê thế kia không vui nhìn nhìn, cô tránh ánh mắt cúi đầu cất bước đi tỏ ra mình không sao, nhưng chết tiệt thật, chân bị trật thiệt rồi, lúc nãy nó đá vào vết thương cũ của cô. Khốn Em đứng yên!Chỉ một câu làm cô liền không dám bước. Nói rồi Nhã Kỳ phất tay cho mấy tên vệ sĩ- Các người ra xe trước, đậu xe về phía cửa sau của hoa viên này!Bên kia bọn hắn đi được ba bước thì bên này cô bất ngờ bị xốc người vác lên vai! Chưa định hình kịp, không khỏi quẫy đạp la oai Em làm tôi tâm trạng không tốt, em tốt nhất là nên im lặng!Hiếm khi người ta nói ra với cô tâm trạng không tốt, lần này còn trực tiếp cảnh cáo rằng là cô làm người ta tâm trạng không tốt. Tiêu cô rồi!Cô muốn khóc, nhưng mà khóc thì làm ướt bộ vest của người kia mất. Không khí đủ lạnh và người kia của đủ lãnh có thể đóng băng chết cô rồi. Có khi nào cô khóc tại đây nước mắt chưa rơi đã trực tiếp đóng băng trên khóe mắt, sau đó cô sẽ mù lòa đôi mắt này luôn không? Ôi, cái sự hâm trong cô lại bộc phát rồi đấy. Stop!Vì cổng sau gần, nên đi không bao nhiêu bước đã ra đến xe đậu sẵn, cũng không kinh động những sinh viên trong trường. Dù mạnh mẽ thế nào, người kia cũng là phụ nữ, hẳn mệt trên xe, cô nghe Nhã Kỳ gọi bác sĩ riêng chờ sẵn ở nhà, nhưng mà chỉ như vậy thôi rồi chị ta không nói gì cô chỉ do động vết thương cũ, chỉ cần không hoạt động quá sức sẽ không sao, vài ngày là ổn. Chị ta thì vẫn đứng đó nhìn, nghe đến đó rồi chỉ bảo bác sĩ cho thuốc tốt cho cô, như thế thôi rồi quay lưng dửng dưng đi lên phòng, chẳng thèm an ủi cô một câu hay nhìn cô một cảm giác lần này thật không phải chuyện thật vậy, Nhã Kỳ luôn yêu thương chăm sóc cho cô chẳng thèm nói với cô một tiếng hay nhìn cô một lần. Suốt ngày chị ta đi làm đến lúc về nhà thì chỉ ghé phòng mình tắm rồi lại qua thư phòng. Mặc cho cô đứng trước cửa phòng chị ấy pha sẵn sữa bò bồi bổ thể lực và vòng 1 cho chị ấy, vậy mà chị ta chỉ nhìn cô một cái rồi lạnh lùng quay hôm qua vẫn vậy, bữa sáng cô làm chẳng ai ăn, cô đã cất công nấu những món bồi bổ thể lực và tăng cường vòng 1 cho chị ấy, vậy mà... rồi ly sữa cô pha vẫn chẳng ai uống, nên cô lại uống thôi, bổ cô quyết định ôm gối qua hẳn phòng của Kỳ, cô biết chị ấy chỉ tránh cô, chờ cho cô ngủ mới về phòng, mà thật vậy, cô lim dim thì cửa phòng bật mở, hương Lavender làm cô thêm thoải mái, chỉ cần người kia bước lại giường, cô quyết tâm sẽ bất chấp ôm người kia thật chặt, không buông ra cho đến khi chị ấy nói tha mà mọi chuyện không như cô nghĩ, Kỳ từ phòng vệ sinh rửa mặt đi ra chỉ buông cho cô một câu hỏi nhạt tuếch- Em muốn ngủ phòng tôi?Cô Vậy tôi lên thư phòng!Chị ta hờ hững như thế!- -Cô ấm ức, vì cái gì mà giận tôi bơ tôi như vậy chứ, tôi là người bị đánh bị thương bị ăn hiếp đây này, yêu đương gì mà không an ủi người ta. Cô nghĩ vậy, gom nhanh cái combo gối nằm với con sâu lông ôm dài bằng bông với con Pikachu để đầu nằm lên au di cư hay sao, đem ít thấy sợ, cơ mà không đem mền tính đắp chung đây mà!!! ấm ức nói- Không cần chị ngủ thư phòng, tôi về phòng tôi!Cô khó khăn ôm cái đống bùi nhùi của mình ra đến cửa, không hi vọng chị ấy sẽ nói gì với mình, vậy mà bất ngờ người ta cất tiếng- Có lẽ em chưa hiểu ra vì sao tôi giận em, không sao, cứ từ từ nghĩ, khi nào thông suốt thì đến gặp tôi!Cô chưa kịp phản bác thì Kỳ đã đóng cửa, cô hậm hực ôm một đống kia về phòng, quăng mạnh lên giường, đấm con Pikachu thùm thụp- Giận này, khó ưa này, tránh tôi này, không cho tôi ngủ chung này!!!!Cứ thế mà trút giận. Pikachu wanna say tôi thật bất hạnh!Bất quá tối đó cô cũng suy nghĩ thật nhiều, cô cũng biết cô sai mà, mà cô thành ý làm tùm lum thứ mà tại né cô chứ bộ, cô cũng muốn xin lỗi thôi đi, giận nhiu giận, cô ngủ, mắc mệt!Nhưng mà sáng hôm nay ngồi ngoài xích đu ở vườn cô lại nghe hai tên vệ sĩ nói chuyện, điều này làm cô thật sự thấy cần phải đi nhận nói rằng từ lần chân cô bị bó bột thì Kỳ đã phái người đi điều tra rồi, sau đó phát hiện chuyện này thì chị phái người âm thầm theo dõi để bảo vệ, vì thế mà hôm đó đến mới kịp vì tức giận mà lần đó không những bẻ tay nhỏ kia, mà sau đó còn cho người làm áp lực đến nhà trường đuổi học bọn đó phòng ngừa hậu họa. Cha ả ta dù thanh thế không so được với Hoàng gia, nhưng là một băng giang hồ có tiếng cũng chẳng phải cam chịu yếu thế để người đạp lên đầu, vậy nên dù bên ngoài bằng mặt, vẫn là mối quan hệ bên trong làm nên một ít sứt Kỳ còn bị Hoàng lão ba khiển trách, lại còn gồng mình giải quyết một đống chuyện tồn động lẫn mới phát giá mà ban đầu cô nói cho Kỳ biết thì mọi việc có phải đã giải quyết dễ dàng hơn không chứ!Aizz, đi nhận lỗi a! Nhận sớm, chết sớm, nhưng mà cũng được giải thoát nên cô tính toán, cô chờ lúc chị về ăn cơm ở dưới thì trên này đã cầm sẵn roi mây đứng trước cửa phòng người -Vậy nên mới có sự việc cô nằm trên giường êm nệm ấm cong mông chịu đòn tối mà, nhưng mà tại sao chị ta có thể nhẫn tâm như vậy chứ, đánh mình nãy giờ cả trăm roi, là roi mây đó, là chị ta quất đó, mình phải thật đau mới đến mức giãy dụa xin tha, vậy mà lạnh lùng nãy giờ 2 lần còn đòi trói mình lại. Có phải hết thương mình rồi không?Cô nghĩ đến mà càng khóc, không la hét nữa, nằm đó mà khóc tức tửi, Kỳ đánh em bao nhiêu cứ đánh đi, đánh chết em cho Kỳ vừa người ta cũng dừng lại, cái roi đáng ghét bị quăng người kia thật lâu không động tĩnh mà vẫn cứ đứng đó, không lại dỗ cô như mọi lần, cô càng tự nhủ người đó hết thương mình, nói lẫy- Chị đánh xong rồi chứ gì? Vậy tôi có thể về phòng chứ gì?- Umh, về đi, nếu em đi được!- Sao lại không được, chị khinh tôi quá rồi!- cô nói, lê thân bước xuống giường, dù đau thấu trời ông địa, nhưng cũng không đến nỗi tàn phế bại liệt mà không gượng được mấy mà bước ba bước liền bị một đôi tay xinh đẹp ôm lấy, bên mũi lúc này ngập tràn mùi hoa oải hương quyến Em bớt bướng đi được không, cũng cái tính bướng bị tôi đánh không biết bao nhiêu lần, cũng cái tính bướng hồi nãy mới chọc tôi điên lên đấy, giờ lại bướng?- Vậy chị định đánh em nữa à?- Thiệt hết nói em!Cô thì xô ra cố cãi, bị người ta ôm ghì lại tựa đầu mình trên vai người ta, cô đấm lưng người cô yêu mà bật khóc nức nở- Bây giờ mới chịu ôm em, em còn tưởng Kỳ hết thương em rồi... huhuhu oa..- Thôi mà! Sao mà hết thương em được chứ, bảo bối của tôi!- Huhuhu...oaoaoaaaa!Au hihihi...hahaha, cắn hai ngươi bây giờ, cẩu huyếtBất quá sau đó là một màn còn máu chó Nằm yên để tôi thoa thuốc cho em nào!- Ừmh!Sau đó trong phòng vang lên những tiếngƯ... ư.... nhẹ... aaa... ư.. ư.... nhẹ chút... ư...aaaa... ư... chỗ đó... đúng rồi... ư- Thoải mái không?- Ư... ân...- Xem ra ngày mai em không xuống giường được rồi!- Hức... ân... hức.... ư... ư... Kỳ nhẹ tay...Bôi thuốc thôi mà, có cần ám muội như vậy không!?- -Nãy giờ trời mưa viết đó nha, thấy giỏi hôn nà???À, có điều quan trọng muốn nóiMấy b ở đây có đọc truyện Phạm Tổng... huấn của tui chưa dạ? Bữa chán định drop mà đọc lại cũng thấy ok hồi tối đã edit lại nên xin mọi người cái nhận xét xem có nên viết tiếp hong nha!Cảm ơn!😚😘😙 Hương Lavender thoang thoảng trong bồn tắm, hương vị của chị vẫn tốt như vậy- ai kia thầm cảm thán, bản thân đang ngâm mình trong cái bồn thật to của chị, bên tai là giai điệu êm đềm của bài Hotel California làm cô chìm đắm, có lẽ giờ này chẳng bận tâm mình vì sao giờ này phải đến đây, còn được hưởng thì cứ hưởng, quan niệm sống của cô là không khó lí giải, cô sinh ra vốn đã là cành vàng lá ngọc, việc nhà k đụng đã đành, aida ngay cả việc làm ăn cô cũng chẳng cần bận lòng, chị cô sinh ra trước lại nguyện gánh hết cho cô, vậy nên đó giờ, bản thân mọi lúc mọi thời đều thật nhàn nhã vô một cái đầm ngủ lụa đen bước ra, trông cô quá ư quyến rũ, mà quyến rũ, xem ra hôm nay chẳng có lợi ích gì cô vẫn ngồi đó, mắt dường như luôn cứ chăm chú vào cái lap vẫn an cư trên đôi chân thon dài lãnh Chị, em xong rồi á!Cô sau khi sấy xong mái tóc lặng lẽ đứng ở đầu giường mà báo cáo, cái gì đến thì đến thôi, đáng nhận thì nhận thôi, chính cô cũng nói vậy bữa trước Nhanh hah!Bước qua quỳ đây, ngay cạnh đây, không nghiêm chỉnh liệu mông mà ăn cây!Chị vừa nói chỉ vị trí dưới giường cạnh ngay bên mình, trước khi phạt cô chị luôn phải phạt cô quỳ như vậy, quỳ thẳng không phải điều dễ dàng, nhất là những đứa không có lòng kiên nhẫn như tiểu lão sư Lại bắt người ta chờ! -Ai đó hằn học nói trong Nói cái gì nói lớn lên? liệu hồn cô, đừng chọc giận tôi, đừng tưởng tôi không nghe, lo mà quỳ cho ngay ngắn! - ai đó bị liếc, bị nắm kéo cái lỗ tai. Thiệt là, cô có còn trẻ con nữa đâu, cô thầm uất Sai là bị đòn, đừng tưởng lớn xác rồi là thoát! - chị nhấn mạnh, với chị, cô chỉ là cái đứa lớn xác mà -Cô quỳ cạnh bên chị, đúng tư thế chính là chân khép chặt, tay ngoan ngoãn khoanh lại mà hối lỗi, người luôn phải giữ thẳng lên còn gối thì như vuông 90 độ, cô mà khuỵu xuống, chẳng cần mông chạm đến đùi đâu thì cũng liền ăn đòn rồi, tư thế đó chẳng những đùi căng mà bụng cũng căng hết ra. Nhiều khi cô tự hỏi chân với bụng mình đẹp vậy có phải là cứ bị chị cho "tập luyện" mà thành không đây!au đúng á cưng, kiểu này giống như tập plank á, bao săn cơ, có điều mỏi sml...Còn chị cô vẫn ngồi đó như chả thèm để ý đến cô, chị vẫn như vậy, bận rộn với cái lap vô tri. Từ lúc chị cô 18 tuổi, chị cô ôm nó nhiều hơn ôm cô, nhìn mặt nó nhiều hơn mặt cô, cô nhớ có lần cô k nhịn được mà đi phá hư nó,...à,... cô không nghĩ giờ này mình nên nhớ lại chuyện đau thương ngu ngốc đó nữa.☺Hơn 15p, cô bắt đầu vặn vẹo, đánh cứ đánh đi, lúc nào cũng bắt ngta quỳ, thẳng tắp, chị có bao giờ nếm thử đâu, mỏi muốn chết, đau muốn chết đi lén nhìn lên chị, vẫn chăm chú, vậy nên cô từ tự hạ thắt lưng xuống, mông chạm đùi, tranh thủ giãn cơ. Chị bận rồi a, hihi!- Khánh Chi!- đột nhiên bên tai có chút lạnh...- Dạ!? - chị vẫn không nhìn, cô khéo léo đẩy cái lưng lên lại!- Lấy thước lại đây!- cô hay lắm, qua mặt tôi à?- Chị... hức, - cô khẽ la, giọng bắt đầu nức xong, có cái gì mà chị cô không thấy, nghe tiếng động thôi cũng biết lấy thước lại, kế tiếp là- Sao đây?- Dạ, đánh 10 thước!Thế là phải ngoan ngoãn chống tay lên tủ đầu giường ăn 10 cây tội quỳ mà còn ẹo ẹo, đã vậy lại tiếp tục quỳ, chị không cho cô xoa mông luôn, hơn nữa còn bị bắt giơ thẳng tay nâng cái thước gỗ qua đầu. Đau Liệu hồn!Lại một cái 30 phút, lúc nãy mỏi quá vẫn là không kìm được, hại mông phải ăn thêm hết 10 cây lắm mới không khóc, chưa gì phải quỳ gối sml đã vậy còn ăn hết 20 thước mà bây giờ, khi một tiếng đồng hồ phạt quỳ thông lệ trôi qua, cô không biết bản thân nên mừng hay nên sợ, đầu gối thì tạm thoát khỏi đau khổ, nhưng mông nhỏ của cô sắp no đòn, bản thân bỗng thấy cái ý nghĩ " đánh thì cứ đánh đi" thật là ngu Khánh Chi đứng dậy, bước qua đây!- chị dẹp xong lap, xoay người qua buông chân xuống giường, giọng mà nhàng nhưng giống như ban Aa, dạ nghe chị!- giọng nói cô có chút sợ rồi...Cô run run đứng dậy, bước lại, vắt người qua đùi chị, mông nâng cao trên chân chị, động tác thuần thục k dám chậm trễ dù rất là... mắc cỡ. Nhưng mà cái tay vẫn cố gắng bảo vệ cái mông đến phút cuối, đến lúc chị hắng giọng lạnh lùng gạc nó Sao đây? Bữa nay tính hết luôn hah!?- chị hỏi, tay đặt lên mông kéo cái váy cô Hic, dạ! - có thể nói gì, em có thể ý kiến là chị đừng đánh đòn em như con nít không?Chị vốn chỉ hỏi cho có lệ, không phải sao?Sự thật là vậy a, lời vừa dứt, mông liền vang "Chát" một cái, đau cô gồng thẳng, mông căng lên theo phản Gồng là nát mông, nha!?- Em xin lỗi, em đau bất ngờ chứ hok phải cố ý mà...- Lo mà nằm cho ngay ngắn, tôi cũng mệt, nha!?Dứt lời, tay lại không ngừng đánh xuống thật chátBốp..Chát chátChát chát chat...Aaaa... hưhhhhưhhh... hức...Aaaa!!!Tay chị cứ không ngừng đánh, không nhừng tát vào mông cô từng hồi đau điếng. Cô chỉ biết cắn răng chịu, la hét chị cô còn đánh nặng thêm. Đừng ai nghĩ đánh tay sẽ không hề gì, chỉ như cô mới biết, chị cô đánh tay còn rát hơn cả thước gỗ nữa, bằng chứng là phần mông dưới ngoài lớp quần đã đỏ hồng lên rồi. Cô chỉ rấm rứt không dám khóc lớn, ngoan ngoãn mà chịu phạt, tất cả chỉ mới là bắt đầu Đứng dậy, cởϊ qυầи lót ra luôn!Chị vừa mắng vừa đẩy cô ra, kéo cô đứng lên ngay bên mắt ngấn nước, một tay xoa mông liên hồi, dù biết phải ngoan ngoãn, nhưng cởi hết quần như vậy thật khó khăn, dù gì cô cũng là giảng viên đại học, dù k lớn hơn sinh viên nhiều lắm nhưng mà như vậy còn bị cởi hết quần mà đánh đòn? Có ai tin không? Xấu hổ chết đi a! Không được, phải thực hiện cách mạng. Nghĩ vậy, cô van nài- Chị, dù sao e cũng lớn rồi! Đừng bắt em cởi như vậy, chị?Cô giọng tha thiết, tay ôm mông mà chờ cô không trả lời, chỉ nghiêm mặt nhìn cô rồi sau đó liền mạnh tay cởi luôn cái quần còn lại, lại liền đẩy cô xuống nằm về trên đùi mình rồi đánh liền năm sáu cái mạnh hơn lên hai cái mông trần sưng đỏ của cô kia mà mắng- Lớn??? Có ai lớn mà như em không hả? hai mấy tuổi đầu đi làm chẳng bao giờ đủ xài, đã vậy giao cho em chỉ có 3 cái bar cũng quản lí không xong, hả, tuần nào cũng có chuyện cho tôi xử, bao giờ mới đỡ đần được cho tôi? Em có bao giờ thương tôi hay ba mẹ không, không biết ba mẹ cần an hưởng sao? Tôi lo cho cô cả đời được chắc, hả?Tay chị cô lại cứ dán chan chát vào mông cô, cô muốn đưa tay đỡ nhưng nào cô nói đúng, ba mẹ bao năm qua lo cho gia nghiệp giờ đã già cần an hưởng, chị cô từ nhỏ luôn che chở cho cô, lớn lên gánh vác gia nghiệp một mình thay cô rồi, còn cô thì cứ bay nhảy, gần tháng nay chị tập tành cho cô quản lí bớt mấy cái bar mà cô nào có chú tâm tới, không thèm đoái hoài sổ sách, nhân viên. Mặc dù trong tay chị cô thì đã vào quy củ nhưng k đoái hoài hẳn k tránh khỏi này nọ, xong cứ có chuyện quản lí báo lên mới chạy qua, chạy qua k giải quyết được thì lại gọi về năn nỉ chị, cô không nghĩ chị cô có bao nhiêu việc, cô không nghĩ chị cô vì sao cứ gầy như vậy, thật sự, mình cứ vô tư như con nít mãi vậy, bị đòn thì mới sĩ diện than khóc bản thân lớn, thiệt đáng đánh Em xin lỗi, em đáng đánh, em hứa không có lần sau!Cô là thật tâm xin lỗi, không phải lấy lòng như những lần trước để chị cô nương tay, mà thật sự là chị cô vẫn không có nương tay- Xin lỗi nè,Chát chát- Để tôi cho cô xin lỗi,BốpChát chát chát...- Để coi lần này cô xin lỗi được bao lâu, nghe quen quá, hả Khánh Chi? - chị lại tiếp tục mà đánh, hai mông cô đều sưng đỏ hết Hong có, lần này em hứa sẽ cố Ừ, để tôi coi!- lời cô nói lần này là có quyết tâm, nhưng chuyện đó để sau mới thôi ngưng tay, không đánh mông cô nữa, cô vừa thở vừa khóc, nãy giờ vẫn luôn rất ngoan Lấy bản da qua đây!- ...- Có miệng không?- Dạ, em.. hức.. nghe chỉ là sững sờ, không phải lúc nãy lấy thước gỗ rồi sao? Chị bây giờ lại muốn dùng bản da đánh cô, cô sợ nó nhất, sợ còn hơn cả roi mây, chị quất roi mây dù rất đau nhưng roi mây thì còn nổi từng lằn, còn bản da chị cô luôn quật hết lực, đau ra hết cả mông cả đùi, ngồi là đau thấu trời, còn bầm với sưng lên rất đáng sợ nữa, bữa nay chết cô!- -Nước mắt giọt ngắn giọt dài, cô nức nở đi lấy bản Chị ơi... bản... hức... bản da...- Lên giường nằm, hôm nay tôi đánh cho khỏi đi được luôn, mai mốt cũng không cần nhờ cậy gì nữa!- Chị, hức... đừng mà, đừng mà chị... đau lắm...- Giờ mới biết sợ đau sao? Nhanh lên! Không nói Chị... hức... hức... chịiiii....- Nhanh!!!!- -Sau tiếng quát đó cô biết bản thân k nên và cũng k thể dây dưa nên lóc cóc bò lên giường, nức nở nấc lên đến như không thở nổi, cầu mong chị đừng có như lời nói, không lưu tình mà đáng chết thẳng khép chặt, rướn đùi đẩy mông cao lên, vẫn nức nở chờ đặt bản da lên mông cô, lạnh tê tái. Cô từ từ điều hòa nhịp thở, chị là đang chờ cho cô phải bình tĩnh đón Hoàng Khánh Chi!- Dạ...!!!- cô giật nảy khi nghe cả họ lẫn Nói coi, em đáng tội ra sao?- Em... là em lại làm chị thất vọng... hức... làm cho chị tức giận, nên... nên... hức... nên em phải chịu chị đánh đến khi nào thấy đủ mới tha!- Được, vậy hôm nay liền đánh chết luôn, sau này k phải giận Chịiii.... - nước mắt vừa dứt lại tuôn ra rồi. Nói thì nói vậy, chứ ai mà hy vọng bị đánh chết chứ, người ta muốn sửa sai, muốn giúp chị, chị đánh chết thật sao? Nhưng mà cô cũng không nói ra lời van xin, thôi vậy, cô sẽ cố chịu mà ngoan ngoãn, với lại cô cũng tin chị dọa cô thôi, chị vẫn thương cô Chị chị cái gì, đánh 50 roi, liệu mà chịu!Cô thở phào nhẹ nhõm, biết chị k nỡ mà, nhưng xem ra 50roi này cũng không phải dễ dàng mà vượt qua, nhưng dù sao, vẫn là nương tay rồi!- Đếm hết, đếm to lên, sót 1 roi đánh lại 5roi, hửh????- Dạ!!!- Bắt đầu đây! Nín, dứt!Lời vừa nói xong cũng là lúc roi mạnh mẽ dán xuống mông cô run lên bần mộtChát... hức... haiChát!!!!...Ba...Trong phòng chỉ còn lại tiếng roi vút lên rồi dán xuống chan chát vào mông cô, tiếng đếm nấc nghẹn mang theo tiếng khóc. Mông cô cứ sưng lên, đỏ tấy, rồi tím lại theo từng nhát roi vụt xuống. 50 roi không phải quá nhiều nhưng chị cô mà đánh thì cũng đủ đau nhức cả tuần luôn, huống chi cái mà cô đang chịu lại là bản da đặc chế, là cái mà sau lần năm 12 bị đánh đến gần chết, sau đó chị cô liền mua cái này về treo ở đó mà răn đe cô, nhớ có lần cô ăn 10roi này rồi, lúc đó chỉ để cô biết sợ, không ngờ lần này chị lại lôi ra đánh cô thật. Từ nay về sau, có lẽ khổ 28Chát... 29... đauChát... 3... hức... hức... hứcBỗng có một roi vô tình trượt lên thắt lưng cô, đau quắn lên, cô vội kéo cái thân người lên trên theo quán tính, kéo theo cái mông tội nghiệp lên trên một oa. hức.. 32Chị ơi đau... hức... đau lắm... oa...Cô dù mông đau muốn chết, vẫn ý thức mà đếm cho đều, chị không đùa đâu, không ai hiểu hơn cô cả, phải cố gắng, không để ăn thêm roi ngu vút... vútChat... chat... chat38... 39... 40... huhu... chị ơi đau... đau- Đau cho nhớ!40, vậy còn 10roi nữa hạ tốc độ đánh, không dồn dập mà chắc hơn, chậm hơn, sợ lại vô tình mà đánh sượt vào lưng cô nữa. Đứa e này của chị nói ra vẫn là bản thân mình cưng nhất, dù là hay bị đánh đòn nhưng lại rất yêu chiều, chả trách dù nó ra trường làm thầy người ta rồi mà vẫn trẻ con như vậy, đánh nó lúc nào bản thân cũng rất rất tự trách, hỏi sao chị lại hay đánh bằng tay làm cô xấu hổ như vậy, bởi vì bản thân chị càng đánh mạnh thì tay cũng sẽ càng đau, để thấy mình cũng có một phần trách nhiệm trong lại cứ vút cô sưng tấy lên hết, nhưng vẫn nằm im và ngoan ngoãn đếm, cái sự yên ngoan này cũng chính từ quy tắc giữa chị và cô, cô mà loạn lên là chị đánh cho khỏi loạn luôn, từ từ cũng chừa.Au cái lần trước đó, bị đòn mà chạy mà né mà lấy mền trùm đó, tởn rồi!VútChát... 41VútChát... 42VútChát... hức... 43VútChát... hức... 4.. 4- Sắp xong rồi, đừng có để tôi đánh thêm. - chị nhắc, lúc nào cũng vậy, cô mà đau quá không đếm được chị luôn dừng lại chờ, quên đếm liền hỏi "bao nhiêu?". Vậy mà đánh thì không có nương tay đâu, chưa bao roi cuối thật sự là khổ hình, cái mông cô coi như bầm dập nên mỗi roi lại càng như muốn đau nát ra, đến roi cuối giáng xuống thì cô mới dám thở phào mà khóc như mưa, chị buông roi ngồi bên giường vẫn kiên nhẫn mà trông cô, ai biết được chị cô đau kém gì cô 5ph, cô không còn khóc ào ào nữa mà dần an ổn lại. Có lẽ chị vẫn chưa tha cho mình, quả thật là Nín chưa? Xuống đây, phải phạt Chị....- Quỳ đây!- chị chỉ vào chỗ ôm mông ngồi dậy, tay vừa cầm lưng qυầи ɭóŧ kéo lên thì lập tức bị chị kéo người đứng dậy, lột luôn cái qυầи ɭóŧ của cô ra ngoài. Con nhóc này, cái mông thì sưng như vậy mà còn ngoan cố, mắc cỡ cái gì chứ, không nghĩ hồi nhỏ là ai tắm cho cô, không nghĩ bản thân ăn đòn hết bao nhiêu lần mà giờ này mới mắc cỡ?- Chị... hức... chịiii!- cô đương nhiên giãy giụa k yên, miệng năn nỉ. Chị thuận tay đập thêm cho cái mới Không cho mặc, bước qua quỳ lẹ lên. au trời ơi trước mặt bà chị là vậy chứ dù gì ngta cũng là lão sư nghiêm khắc nha, hok biết gì trơn hà!Chị im liền, hay muốn chịu thay thì bước qua nằm đây!?Au okay, im. vậy là bà au sức cô thế cô đành phải im.Một người khóc quỳ, một người lãnh ngạo ngồi đó khoanh tay nghiêm khắc nhìn. Tầm 10ph thì chị xuống lầu mà pha chế thứ gì đó rồi mang lên trong một cái nhìn mà đứng hình, không phải chứ!- Chịiii... hức... chị, đừng mà, đừng mà!!!- Qua đây nhanh, ý kiến một hồi tôi đánh chết!- Chịiii.... huhu....Vì cái gì mà cô lại sợ như vậy? Đương nhiên là vì cái chén chính là nước muối pha rượu thuốc đó, đồng ý là cái đó có tác dụng trị loại thương này rất tốt, nhưng cũng k phải dạng gì dễ chịu, cực kì đau rát a, cô sợ nó lắm lắm lắm a!!!- Xức cái này cho mau lành nè, không là sắp tới khỏi đi miền Tây gì gì chơi nhe! Bữa nay cho đau chết luôn, đừng có mong ăn vạ! Bước lên giường nằm, nhanh!- giọng chị không cho phép thương lượng, ráng chịu đau sẽ nhanh khỏi, bữa cô có nói cô sắp về quê học trò chơi, chị vẫn còn nhớ!- Từ từ hết mà, đừng dùng cái này!!!- Giờ sao?- chị hướng tay về cái thước gỗ trên giường mà Dạ nằm liền!!!Cô nằm trên giường mà gồng mình lên chịu cái thứ kia hoành hành mông nhỏ tội nghiệp của mình. Mỗi lúc tay chị xoa vào thì mông tái tê như bị tiêm trăm mũi thuốc vậy, toàn bộ dây thần kinh căng lên. Cảm giác đau rát quá làm cô đưa tay xuống phủi vào mông, kết quả là lúc này tay cô bị chị dùng mền quấn chặt cố định dưới gối đầu, chân thì bị chị ngồi ở giữa quỳ lên, hết đường quẫy đạp. Chị cô thật là " ôn nhu" mà chăm Tháng này cắt lương luôn!- Hoyyyy!- Nãy mới nói lớn rồi mà, vậy là hứa nhăng hứa cuội hả?- Hong có, nhưng phải cho em thời gian thích nghi!- Thích thích cái đầu cô, mấy năm nữa??? - chị vừa nói vừa lấy tay ấn đầu cô! Thích cái đầu nhà cô ấy, ma mới tin!********Đánh người ta, mắng người ta, mà tối đó thì ôm người ta ngủ không rời, cựa quậy xíu thì liền thức giấc mà xem cũng rất nhu thuận mà nép bên người chị ngủ an đời này, với chị, cô vẫn chỉ là đứa em gái nhỏ cần dạy dỗ, cần bảo bọc, yêu giấc mơ êm đềm, 2 cô gái bé nhỏ quay về ngày ấu thơ hạnh phúc, giữa biển chiều, trời biếc, cát vàng, chị em mình cùng dắt lấy tay nhau...À, tháng đó vẫn có lương đều của auMấy bạn có inbox mà au hok rep đc thì thông cảm, nick này bị chặn á, chỉ có thể dùng để đọc, viết, rep đc cmt chứ k rep được inbox đâu!3443- kỉ niệm ngày nóng nực như mọi ngày!!!- -BonusChi lão sư vùi vào ngực Kỳ đại Boss ngủ. Nói mớ như sau- Ơ, chị quay qua ôm em, đừng quay lưng với em!- trong khi tay thì đang bóp bóp núi ...Boss đang ngủ thì tỉnh giấc vì cô cựa quậy. Tưởng bị gì, ai dè chỗ đó bị bóp, lại còn nghe nói câu làm chị đen mặt, mắt đầy sát Hì hì, hihihi, a thì ra không phải lưng a, là núi nhỏ, núi thật nhỏ a!!!- mắt vẫn cứ nhắm, mà miệng thì vẫn cứ vô tư gây ...😈- Tại sao núi lại nhỏ như vậy chứ? Thanh Tú này đúng là không biết chăm sóc gì hết, tại sao không ép chị ăn nhiều nhiều vú dê, uống nhiều nhiều sữa đậu nành a. Chị cũng không biết gì luôn, thật là...Mặt chị cô càng thêm đen, định đánh mông cô một cái cho tỉnh, mà thôi, đành véo hông cô một cái, ai đó lập tức mở mắt- aaaaaz.... chị đauuuu...em đang ngủ mà!???- tay xoa eo, mặt ngơ Nằm hẳn ra mép kia, xớ rớ đừng trách tôi đạp lọt giường.😡😡😡😡😡😡Cô ôm gối nép ra. Chị hôm nay lạ thật, chẳng hiểu vì sao!.3660.😅

em yêu chị cô à